Con trai mẹ trải qua tháng thứ 22 thật là nhiều biến cố. Hết viêm họng, rối loạn tiêu hoá rồi viêm phổi nữa làm em sụt cân nhanh chóng. Bây giờ nhìn em xíu xiu mẹ thương quá là thương.
Mong cho con vượt qua được hết đợt khó khăn này, ăn bù lại nha con. Còn 2 tháng nữa là đến sinh nhật của con rồi, đuổi hết mấy bệnh đi nhé, con nhớ chỉ chơi với bạn khoẻ, bạn ngoan thôi nghe.
Nhưng bên cạnh đó, bạn cũng có phát triển nhiều trong nhận thức, khả năng nói năng tăng lên rõ rệt
Biết hát cả bài ko cần mẹ mớm: Cả nhà thương con, bắc kim thang, con cò be bé, bà ơi bà, mẹ đi vắng, chi chi chành chành, hai bàn tay của em, cháu lên ba, cháu vẽ ông mặt trời, bí ngô là cô đậu nành, kỳ nhông là ông kỳ đà…
Mẹ ôm ngang bạn quay vòng, bạn làm mẹ mắt chữ o khi nói “Mẹ bồng Bơ kiểu chi rứa?” hay là “chi lạ rứa?”, chịu nỗi hông
Dạo này giọng bạn rất biểu cảm, thánh thót nhất là các câu hỏi, hay lên giọng ở cuối câu giống như hót í như là “mẹ ăn cơm hống?” nghe vui lắm.
Và bạn muốn yêu cầu gì thì bạn hay dùng những câu hỏi dễ thương đó, khi rủ mẹ chơi đá banh thì nhìn thẳng vào mắt mẹ mà “chơi đá banh hống?” rồi chờ mẹ trả lời hay đòi uống nước cam là “uống nước cam hống?”
Mà tật xấu nữa là bạn chướng lắm, nhất là những ngày ốm. Đòi cái gì đòi cho bằng được, ko thì khóc to ăn vạ, khóc đến khàn cả cổ vẫn khóc,
Mong ước duy nhất của mẹ hiện nay là bạn hết bệnh, ăn uống tốt trở lại để lấy lại người bạn nhé, chứ cái đà này nữa thì đến suy dinh dưỡng mất thôi.