Thứ Ba, 20 tháng 10, 2009

Tớ là Bơ, con của mẹ Tí với ba Vũ. Lúc tớ chui từ bụng mẹ ra mọi người bảo già tháng nên trên mũi tớ có lấm tấm vài hạt mụn. Tớ biết ba mẹ tớ mong tớ ra sớm nhưng ma tớ nghĩ vội gì, vì theo tớ nghe lén người lớn bảo một ngày trong bụng mẹ bằng 10 ngày ở ngoài kia mà, mắc chi ra sớm nhỉ. Mẹ tớ thì suốt ngày vỗ vỗ lưng tớ dụ tớ ra nhưng tớ ko mắc mưu đâu nhé. Trong bụng mẹ tớ ấm lắm, tớ vẫy đập lung tung. Nhưng đến những ngày cuối, tớ thấy ko gian chật hẳn đi, khó vùng vẫy quá nên tớ uống một ít nước ối để có them chỗ cho tớ nằm, đến một ngày tớ ko quậy được nữa nên tớ quyết định ra ngoài gặp ba mẹ thôi. Tự nhiên từ một chỗ tối tăm, ấm cúng tớ cảm thấy lạnh lạnh và hơi chói chói, nên tớ khóc thét lên. Tớ nằm khóc một mình một chút rồi thấy tự nhiên ấm ấm bên vai, hình như là tó nằm bên mẹ thì phải. Lúc này tớ mở mắt ra xem, ồ, quá trời người luôn đó, ai cũng cuối xuống nhìn tớ làm tớ ngại quá, chắc là ông bà nội, ông bà ngoại với ba mình đây mà. Tớ chỉ nhớ mang máng lúc tớ chào đời như vậy thôi.

Thứ Hai, 19 tháng 10, 2009