Chủ Nhật, 26 tháng 9, 2010

Sinh nhật cùng Abbott

Chủ nhật tuần này bạn Bơ được dự sinh nhật 1 tuổi do hãng sữa Abbott tổ chức. Ba mẹ dẫn bạn đến nơi, ôi chao là đông. Mẹ nhìn còn bị say nữa vậy mà bạn thì hớn hở vô cùng. Bạn thích thú nhìn mọi thứ, rồi ko chịu ngồi im trên tay ba nữa mà đòi xuống, chạy lung tung. Ba giữ bạn ko mà mệt khờ người. Ba bảo có vẻ bạn thích chỗ đông người, đông các bạn nhỏ rồi đây, chắc là thích hợp cho việc đi học rồi. Đây là hình ảnh buổi đi chơi nè:
Chân dung cử nhân 1 tuổi:
 

Photobucket

Bạn lí lắc, bạn ngồi ko yên:
 

Photobucket

Cái mặt hớn hở nói chuyện với bạn bên cạnh:
 

Photobucket

Nhìn mũ cử nhân bạn đội có vẻ hợp nhỉ:


Photobucket

Cử nhân Bơ với ba mẹ nè:

Photobucket

 
Hai mẹ con bạn Bơ chụp cùng bánh sinh nhật:
Bạn thích lên sân khấu chơi đống kim tuyến lắm:
 
Photobucket
Tham gia các trò chơi. Bạn đẩy xe tông vào tất cả chướng ngại vật, ba mẹ chạy theo ko kịp luôn. Rồi bạn lấy các ghế nhỏ đẩy rồi cầm đi tùm lum làm các cô chú đi nhặt thấy ớn luôn.
Photobucket
Quà của Abbott tặng nè:
 
Photobucket
Tiếp tục series đồ màu cam:

Photobucket
Photobucket

Thứ Năm, 23 tháng 9, 2010

Trung thu cua Bo!

Trung thu năm nay trùng với sinh nhật Bơ. Nên tối 14 âm là mẹ làm sinh nhật cho bạn rồi chở bạn đi dạo phố xem Trung thu. Tối 15 thì mời lân vào nhà chơi với bạn.
Đây là lần thứ 2 bạn đón Trung thu. Năm ngoái là lúc bạn được 10 ngày tuổi, cũng có lân vào nhà, mẹ ẵm thì ngơ ngác nhìn lân và ông địa thôi, ko sợ sệt gì cả.
Năm nay bạn lớn hơn, mỗi lần nghe trống đánh là bạn chạy lại phía mẹ, đòi mẹ bồng ra trước nhà xem lân. Bạn thích lắm.
 Bạn được chú Vương tặng cho 1 cái trống. Bạn cũng biết cầm dùi đánh nữa nè:
Năm nay ba mẹ chưa mua lồng đèn cho bạn vì bạn chưa biết chơi, bạn thích nhiều cái quá nên để bồng đi xem của mấy bạn hàng xóm thôi. Hình này bạn chơi lồng đèn của bé Carot và khưi quà của Phường đó.
Ở nhà thì có cái này tạm làm lồng đèn cho bạn chơi năm ni vậy.
Trung thu năm nay bạn có quà của công ty Ba, công ty mẹ và của Phường nữa. Nhưng bạn chưa ăn được quà nào cả nên dành phần cho ba mẹ luôn.
Hình ảnh bạn đón lân vào nhà nè:
Sờ xem ông địa thế nào ha:
Thấy đông quá, lúc đầu còn rụt rè:
Xem lân múa, đòi mẹ dắt đi theo lân, sờ lân thử nha:
Đứng một mình nhìn lân múa nhé!
Cho tiền lân nè:
 Múa theo lân nha:









sinh nhat Bo

Sinh nhật đầu tiên của Bơ ba mẹ bận quá, ko tổ chức gì cả. Nhưng bạn nhận đựơc rất nhiều quà. Cũng vui phải ko Bơ. Đây là những hình ảnh trong ngày sinh nhật nè:
Bánh gatô nho nhỏ mẹ mua cho bạn nè:
Tiết mục thổi nến bắt đầu. Tự bạn biết đứng nhìn bánh và chu miệng đấy, tuy chưa tự thổi được:
Rồi đến tiết mục cắt bánh. Trông vẻ mặt bạn căng thẳng nhỉ?
Những nụ cười hiếm hoi lúc này nè, vì phải tập trung xử lý bánh mà.
Bạn tự xử bánh của mình nè:
Trình diễn quà của cô Cún và cô Nga đây:
Cuối cùng là video trình diễn của bạn:
 







Thứ Ba, 21 tháng 9, 2010

Mừng ngày đó em sinh ra đời, cùng vì sao xa toả sáng! 21/9/2009 – 21/9/2010

Hôm nay bạn Bơ tròn 1 tuổi.
Đúng ngày này năm trước, 4h sáng mẹ vào viện, đi lại tung tăng đến khoảng 8h là lăn lộn 2 tiếng đồng hồ nữa là được gặp bạn Bơ đó. Lúc cô bsĩ bồng bạn lại cho mẹ xem, bạn nhỏ xíu và đỏ hỏn, vừa thấy xấu vừa thấy yêu.
Rồi những ngày đầu tiên ở viện, lóng nga lóng ngóng ko biết cách bế con, dỗ con khóc, khi con ị thì mẹ quýnh quáng gọi bà nội/ngoại. Cảm xúc lần đầu tiên con ngậm vú mẹ, mút chùn chụt, yêu lắm.
Những hoạt động đầu tiên của con, biết vùi đầu vào mẹ đòi bú, biết hóng hớt nói chuyện, biết quay lại khi nghe ba mẹ gọi, biết cười thành tiếng, biết lật, biết ngồi, mọc cái răng đầu tiên, biết trườn, biết bò, gọi ba ba, biết đứng, biết đi. Mẹ đón chờ các mốc phát triển của con với niềm hân hoan, háo hức như chính mẹ khám phá được mình vậy. Tự hào biết bao.
Mẹ được hiểu biết thêm bao điều từ con, từ chính việc chăm sóc con. Biết cách xử lý khi con bị sốt, rối loạn tiêu hoá, rôm sảy, ho, sổ mũi…những việc đơn giản nhưng ngày xưa mẹ đâu cần để ý đến.
Con của mẹ ko nhiều kí, ko nhiều răng bằng những bạn khác, nhưng mẹ tự hào về con, về nhữgn cố gắng của con. Con biết tự trèo xuống giường, thích đẩy bất cứ thứ gì để bò, để đi. Lúc còn chập chững con đã rất chịu khó tập đi, té xuống cái ịch cái mông lên sàn nhà, hay ngã ngửa ra u đầu, đập vào cửa dập môi, dập trán…con vẫn ko sợ mà còn thường xuyên hoạt động. Mẹ theo những hoạt động của con, bây giờ đã sụt kí lại như hồi xưa, lại mặc được quần áo cũ rồi.
Con trai của mẹ bây giờ đã tự buông tay ra, tự đứng lên, đi về phía mẹ bằng chính đôi chân của mình, ko cần sự trợ giúp của ai cả. Con đã biết tự đứng dậy khi vấp ngã, chạy lại ôm chầm lấy mẹ. Yêu thế chứ.
Chúc mừng sinh nhật con trai, chúc mừng bạn Bơ ngày có tuổi.
Chúc cho những phát triển hàng ngày của con, chúc con hay ăn chóng lớn.
Con luôn toả sang như vì sao trong lòng mẹ.
Mẹ yêu con!




Thứ Hai, 20 tháng 9, 2010

Thương em!

Từ sau lễ 2/9, em lại có người giữ trẻ mới. Thật là thiệt thòi cho em vì chỉ mới gần 1 tuổi mà đã bị đổi tới người thứ 5 trông em rồi. Mẹ hi vọng bà này giữ em được để ko phải đổi nữa hay là em sẽ ko bị đến trường sớm. Em ở nhà với bà này rất ngoan (theo lời bà kể). Nhưng cứ ba với mẹ về là em sẽ bám như sam, khóc tức tưởi nếu mẹ ko chịu bồng em ngay mà đi thay đồ hay làm chuyện gì khác. Bà cho ăn chỉ cần để em ngồi trên ghế bình thường, không cần ngồi ghế ăn mà em cũng ngoan ngoãn ngồi im, há miệng. Bà bắt em ngủ thì em chỉ hơi mếu 1 chút thôi, chứ ko khóc thành tiếng, rồi nằm im ôm gối mà nhắm mắt ngủ, ko cần phải ru nhiều hay phải cho bú mới ngủ như ba mẹ. Nếu thấy những điều này ko thì đây là bà giữ trẻ số 1 rồi, còn đòi hỏi gì nữa nhỉ. Nhưng rồi, mẹ để ý hơn, mẹ thấy em của mẹ sợ bà lắm, sợ quá luôn, ko biết lúc mẹ đi làm bà có đánh hay doạ em ko?
Có lúc bà đang ru em ngủ, thấy mẹ về, vậy là em bật dậy, khóc tức tưởi, thương lắm.
Cô 9 ra chơi, thấy bà cho em nằm ngủ dưới đất mà ko chịu úp mùng cho em, em đang ngủ mà có con ruồi đậu vào mũi em làm em thức dậy.
Bà ko cho em chơi đồ chơi vì em đem đi lung tung, mỗi lần dọn là bà lại la mẹ. Như vậy thì em có phát triển được ko?
Từ lúc em còn nhỏ tới giờ, mẹ đã tập em ăn uống mỗi bữa chỉ <30ph, ko đi lung tung lúc ăn. Giờ đây, mỗi lần ăn là bà bồng ra ngoài, qua hàng xóm ăn.
Em đã biết đi, thích đi quanh nhà lắm. Mẹ tập em đi giày, nhưng có lúc mới mang vào em đã đái ướt, vậy là đem giặt (thực ra chỉ rửa lại mà thôi). Bà la mẹ, nói làm gì bắt bà giặt  giày hoài, đừng mang nữa.
Mỗi lần mẹ đi làm về là em lại được thay áo mới. Mẹ có hỏi thì bà cứ nói dơ quá nên thay thôi. Nhưng em của mẹ làm gì mà bẩn đến thế. Mẹ ko muốn em thay nhiều vì em ko thích thay đồ đâu, mà phải có vấn đề gì mới thay chứ. Mẹ ko cho thay nữa thì hai hôm nay về nhà mẹ nghe em có mùi chua, mùi của thức ăn ói ra.
Bà thích đút em ăn đặc, trong khi lúc trước mẹ thường cho loãng hơn. Bà đút em rất nhanh, theo mẹ thì ko kịp nuốt nữa. Hai ngày cuối tuần ở nhà mẹ để bà cho ăn, lần nào em cũng ói, bữa ít bữa nhiều. Vậy là mẹ kết luận có thể ngày nào em cũng ói nên bà mới thay áo cho em.
Có lúc mẹ về thấy em ngồi ngoan trên ghế coi tivi một mình, còn bà thì đang gọi điện thoại, trong danh sách gọi thì quá trời cuộc luôn.
Còn những điều khác nữa, mẹ ko nhớ hết. Mẹ ý kiến thì ba bảo mẹ lắm điều. Nhưng mẹ thương con trai của mẹ lắm. Mỗi ngày em phải ở nhà với bà nhiều hơn ở với ba mẹ, ko được hoạt động nhiều nữa, chỉ được bà bồng suốt ngày thôi.
Mẹ đọc được những bài học làm mẹ trên mạng, mẹ muốn hoạt động cùng em, mẹ ko muốn mất thời gian vàng của con như các bà mẹ khác đã từng hối tiếc, ân hận. Nên mẹ tranh thủ về với em buổi trưa, buổi chiều. Mẹ với em đi quanh nhà, bày đồ chơi ra chơi với em. Và mẹ muốn ba cũng vậy vì em thích ba lắm. Đang chơi với mẹ mà nghe tiếng xe ba hay nghe mẹ nói “ba về” là em tự đứng dậy, chạy ù ra nhìn yêu lắm. Nhưng mấy hôm nay ba có vẻ như ko quan tâm em nhiều. Sáng dậy bồng em chút xíu rồi đi làm. Tối đi học lái xe, rồi nhậu nhẹt bạn bè nữa đến 9h mới về. Vậy là em ko dc chơi với ba, thương em lắm ba à. Mẹ lại cằn nhằng, rồi ba bực tức với mẹ.
Làm sao đây, mẹ ko biết xử lý thế nào cả.
Ko dám nói với cả người giúp việc vì sợ bà lại mắng em, sợ ba bảo mẹ khó tính, là dũng sĩ diệt osin…
Ko biết cách nào để nhắn nhủ ba dành thời gian cho em.
Mẹ có nhiều dự định dành cho em lắm, dành cho em trong mốc thời gian tròn 1 tuổi này mà cũng đành bỏ qua vì một mình mẹ thì ko làm gì được. Muốn chụp hình nhiều cho em, muốn ghi lại những bước đi đầu tiên, những hoạt động đầu đời của em. Chỉ mình mẹ mày mò chụp, úp ảnh…Mẹ buồn. Mẹ thương em.